Lẽ Sống - thơ Thùy Châu
Thôi em ạ cuộc
đời đâu viên mãn
Thì trách
chi ngày tháng của chia xa
Của giòng sông
trên kỷ niệm nhạt nhòa
Con sóng vỗ lên đời bao hư ảo
Biết không
em vòng lo toan cơm áo
Đã tháng ngày
thui chột những mộng mơ
Bao ước ao nối
kết cũng xa bờ
Đẩy trắc trở
lên đời ta lận đận
Anh không trách
những đớn đau thân phận
Những lọc lừa
toan tính của thời gian
Rồi mai đây tất
cả cũng phai tàn
Như tình ta cũng
đi vào dĩ vãng
Bao trao ban
tưởng thiết tha lãng mạnh
Trên hành trình
rồi cũng thắm phôi pha
Đâu phải chi
con tim đã mù lòa
Mà chỉ bởi cuộc
đời đâu bất biến
Anh bất lực giữa
làn ranh phân tuyến
Của nghịch chiều
hạnh phúc với âu lo
Của thủy
chung với bội bạc dày vò
Lòng tự nhủ chất
đời đều trân quý .
Em có thể
cho là anh ủy mị
Chỉ là kẻ ảo
vọng với ngây ngô
Bỏ sau lưng hạnh
phúc vuột xa bờ
Để đón nhận những
chông chênh phía trước
Trang sách nào
vạch ra làm chuẩn thước
Khi trưởng thành
vì chất ngất khổ đau
Khi hạnh phúc
lóng lánh vạn sắc màu
Là kết trái từ
trầm luân khổ ài
Đời trao ta những
xót xa ngang trái
Là nụ hồng dành
tặng ở tương lai
Rồi mai đây trên
vạn nẽo đường dài
Nơi ta đến sẽ
là hoa với mộng
Thôi em nhé đừng
oán than thất vọng
Những dập vùi
trắc trở đã đi qua
Bao đắng cay
rồi cũng sẽ xóa nhòa
Khi một ngày
em nhận ra lẽ sống .
Thùy Châu (19/3/2015)