Vô Khứ Lai Từ - thơ Hoàng Phụng Thiên
Xuân nhẹ nhập từ giấc mộng khuya
Lao xao tiếng động gót hài về
Tiếng
chân ai đó vào
bên gối
Nửa như em kề, nửa đê mê
Vắng vọng lời em khi xa cách
Mong chờ từ lúc phải chia tay
Xuân phai mấy bận lòng lưu luyến
"Vô khứ lai từ", vị lời thề!
Áo trắng em về trong giấc mơ
Sương sương, nguyệt nguyệt mờ nhân ảnh
Sáng sáng, trong trong chẵng rõ hình
Ta siết chặt bóng mình theo chiếc bóng
Để giấc mơ còn vang vọng được âm thanh .
Đêm nay xuân về, em sẽ trở lại
Hai tâm hồn vương mãi cuộc tình truờng
Chưa khép kín vì nợ trần ngang trái
Chẵng "vô khứ, lai từ"
Đường tình chưa dứt,
Nên xuân về ta mãi mãi bên nhau.
Đêm nay xuân về, em nhập vào mộng
Tà áo lung linh huyền ảo ngày nào
Là kỷ niệm, là thương nhớ tuổi trăng sao
Tình quá khứ mình vẫn còn lưu niệm
Về đi nhé!
Cho đời trọn vẹn
Mối tình đầu sao thể nguôi ngoai
Em vẫn là mãi mãi theo suốt cuộc đời
Cho dù xuân qua, xuân lại, xuân tái lai
Ta vẫn mộng có em theo ngày tháng dại
Khi "Mây ngũ sắc về ngự trời mộng ảo
Gió biên thùy về dạo khúc giao duyên"
(1)
Cho dù thời
gian có chuyển biến vô biên
Tình vẫn đẹp từ khi còn trong mộng.
Hoàng Phụng Thiên
(1) Thơ Trần Đình Bé, hs Ng.Hoàng 1963