Núi cao chót vót mây bay
Sương mờ
lối thấp hàng cây đứng chờ
Trên trời chim én nhỡn nhơ
Đông
sang Xuân lại đang chờ cụ đây
Đường trần xoay riết vòng quay
Tới năm
của cụ tháng ngày đong đưa .
Người xưa hay gọi cụ là
Sơn
Dương vùng núi, quê ta Dê vườn
Cho dù cao thấp chẵng nhường
Mỗi khi
về đến con đường của Dê
Trước chuồng chờ sẳn đề huề
Không
bao giờ sót bỏ bê "nàng" nào
Cho dù chân thấp chân cao
Cổ to cổ nhỏ
"em" nào chẳng tha
Hiền hòa là phận "đàn bà"
Nếu quên
"em" nhắc chăng là thiếu "em"
Năm nay "Dê" lại đến liền
Quay bao
vòng giáp một "thiên" mấy hồi
(2)
Ai
ơi! chớ có bồi hồi
Năm nay
cụ đến cuộc đời đổi thay
Nghe rằng non nước sum vầy
Cho hay
thiên địa đến ngày hợp tung
Đầu
rồng đuôi rắn lùng bùng
Ngựa đi mất mạng anh hùng triệt tiêu
Bây
giờ cụ đến thay điều
Nhân
gian mong đợi bấy nhiêu, cụ về
Năm
nay Cụ sẽ hả hê
Xua tan
nổi khổ bốn bề bình yên
Cùng nhau pháo nổ như điên
Thoát
vòng sinh tử thượng điền hạ sơn. (3)
GIÁNG NGỌC
(1) Người ta thường gọi Dê là CỤ.
(2) 12 năm một Giáp
có Dê một lần. 60 năm là một ngươn giáp Dê nguyên con - Như năm nay Ất
Mùi. Vị nào tuổi Ất Mùi đúng 61 tuổi-
Năm tuổi - tính theo tuổi ta.
(3) " Thượng điền hạ sơn ": Dân miền núi hay
đồng bằng đều đưọc tự do ....