Uống Rượu Đêm Xuân - th ơ Viễn Thám 22
Uống rượu đêm xuân buồn hết biết.
Cưả nhà vắng vẻ chó mèo im.
Vợ con đi vắng , bạn bè biệt.
Không có ai quen biết ghé tìm.
Một mình ngồi cheo ngheo, chóc ngóc.
Chai rượu đầy uống đến gần vơi.
Cây đàn đứt dây quẵng một góc.
Lời ca buồn còn đọng trên môi.
"Lòng
đắng sá gì muôn hớp rượu..."
Ngẫm thơ Nguyễn Bính thế mồi cay.
Vưà khuya thoắt đã gần đến sáng.
Buồn lòng nên uống mãi không say.
Giao thưà đất khách không cúng kiến.
Thắp mấy cây nhang vái giưã trời.
Không cầu phúc nỏ thèm cầu lộc.
Chỉ mong sống thọ để yêu người.
Năm nay xấp xỉ gần sáu bó.
Đầu xanh tóc bạc gác hơi nhiều.
Lòng xanh đời bạc cơ hồ phủ.
Thì sá gì rượu chỉ bấy nhiêu!
Đất khách quê người ngồi uống rượu.
Nghe quốc ca dội ở trong lòng.
Sờ tay đếm nếp nhăn trên trán.
Ô hay! Chí lớn vẫn hoàn không...
Vài câu khệnh khạng chào năm mới.
Thi sĩ như ta được mấy thằng.
Lãng tử một đời nên cũng khổ.
Nhờ trời năm mới sẽ nên thân ./.
VIỄNTHÁM
22
(Giao
thưà 2010)