Thư Quê Chưa Gởi Út - thơ Huy Uyên
Bao năm rồi Út qua xứ lạ
bỏ quê nghèo, mái khói chiều hôm
bỏ thuyền, bỏ sông tháng ngày tôm cá
chim uyên trên cành
lẻ bạn kêu buồn.
Sáng chiều tôi ngơ ngẫn đường cái-quan
đợi Út về mà xe không ngừng lại
trong quán rượu nghèo gió lùa mây giăng
biền biệt trôi đầu ghềnh cuối bãi .
Xóm vắng chờ ai đây ơi Út
kỷ-niệm xưa chôn chặt vào lòng
về nhặt cành hoa mua tím rớt
ngờ như người rót mật trong tim .
Út chôn chặt đời ai rồi đi mãi
bên đó xứ người giờ tuyết lạnh sương rơi
quê cũ dấu trong mắt ai buồn tê tái
hoài mãi một đời nhung nhớ trong tôi .
Sông sâu có cạn mấy tình đò
nhà ai xưa bên bồi bên lỡ
Út không thấy lòng xao xuyến lắm sao?
chôn tất cả ngàn đời cho ai thương nhớ .
Đêm nay tin về quá buồn ơi Út
em thả tim về cùng đất xứ người
thôi đâu mà nói lời còn mất
mấy mươi năm chờ đợi
chiều cuối năm sót lại mình tôi .
Thư viết cho em
chưa kịp gởi Út ơi!
Huy Uyên
(chiều 10 tháng chạp)