Giọt Sầu - thơ Mai Hoài Thu
Xuân của trần gian, hay của ta?
Bâng khuâng gom hết giọt đời pha,
Gió sương lãng đãng dìu nhân thế,
Quê Mẹ mịt mờ trong mộng ảo,
Chiều Cali nhớ quá làm sao?
Tiếng thơ than thở, hồn non nước,
Ngọn bút trào dâng, dấu nghẹn ngào!
Mười mấy năm rồi cách biệt trôi,
Xứ người mòn mỏi đếm ngày rơi,
Buồn vui lẫn lộn, thôi cười nói,
Nước mắt cạn dần, mặn đắng môi !
Thiên hạ vui mừng đón nắng Xuân,
Còn ta lạc lõng chốn ba quân,
Chợ đời chộn rộn dăm ngày Tết,
Ta biết về đâu giữa cõi trần ?
San Jose, những ngày chớm Xuân, tháng 01/ 20/2012
Mai Hoài Thu