Đổi Thay - thơ Nguyễn Trãi
Co ro giá lạnh sáng hôm nay
Bừng dậy niềm đau nhớ đến ngày
Em bỏ ta đi miền ảo tưởng
Đàn bà ai dể có mấy tay
Cũng sáng mùa đông tuyết phủ đầy
Mịt mờ trắng xoá trĩu cành cây
Đành lòng chối bỏ bao hương lửa
Dối gạt tình anh nuốt đắng cay
Lòng người không dể
biết mà đo
Núi biếc sông sâu mấy vẫn dò
Khốn nổi dạ lòng ai biết được
Ngày nào hẹn
ước nguyện xin cho
Có lê
quên lựu có trăng quên đèn
Trách ai
tham phú phụ hèn
Ham mê
danh lợi bon chen bạc tiền
Cỏi lòng
thay đổi triền miên
Thay
tình thay áo chắc nhiều như nhau
Đến mùa lá đổi thay màu
Thu tàn
đông đến theo sau hận đời
Hận người
thay cả tình tôi
Ra đi chốn
ấy cuối trời bơ vơ
Em lao
trong chốn mịt mờ
Gió mùa
đông bắc ôm bờ môi khô
Nguyễn Trãi