Thursday, January 29, 2015

Vòng Thời Gian - thơ Lê Hoàng









Ngày lại qua ngày                      
Thời gian như tên bay
Không ai là không già
Cây, hoa còn xơ lá
Là người trời chẵng tha
Nên đời là vô thường
Cứ vui lên mà sống
Yêu thương có trong ta
Đừng tự ti, mặc cảm
Con người cứ bôn ba
Tranh đuà  tìm xa hoa
Ắt đau khổ  đấy là
Khổ tâm, khổ não
Tự mình gây ra
Đừng than thở, đừng ưóc mơ
Điều mà mình không thể.
Anh
Bao giờ cũng yêu em
Yêu như khi mới gặp
Nhớ mãi không phôi phai,
Tại em không biết thôi
Tình yêu là nặng nợ
Chẵng bao giờ xa vời.
Bây giờ tuổi đi qua
Thân già không xa lạ
y yêu lấy chính ta
Vô ngã được hiền hòa
Yêu ta và yêu người
Mãi mãi trong lòng ta. 
            
Lê Hoàng