Tuesday, January 20, 2015

Vẽ Nàng - thơ Phương Hà









Ta tô sắc trắng cánh hoa quỳnh
Thân nàng, ngan ngát đóa hương trinh
Lấp lánh ngàn sao in đáy mắt
Và nụ cười trong như thủy tinh.

Ta gom ánh sáng mảnh trăng vàng
Tô áo lụa ngà, nét diễm trang
Lối dã quỳ xưa bên dốc vắng
Hoa cài tóc mượt, gió mơn man...

Mượn màu đỏ phượng cuối sân trường
Tô cánh môi nàng, nét dễ thương
Ửng hồng đôi má cười e thẹn
Em khiến lòng ta dậy vấn vương

Đen tuyền tóc mượt, óng như mây
Huyền ảo bầu trời đêm tối nay
Hương bưởi dịu dàng theo gió thoảng
Tình yêu lãng mạn đã dâng đầy...

Tháng ngày vùn vụt thoắt trôi qua
Hình ảnh ngày xưa đã nhạt nhòa
Em đã trở thành người thiếu phụ
Trên đầu, tóc bạc trắng sương pha

Ta viết cho em dẫu muộn màng
Pha màu mực tím đẫm từng trang
Em cầm, hờ hững nhìn xa vắng
Chẳng trả lời nhau lấy một hàng !

Ta đem sắc tím vào nhung nhớ
Vẽ mắt em buồn trong nắng thu
Bức họa nửa đời còn lỡ dỡ
Tin nhạn hồi âm vẫn biệt mù !...

Phương Hà