Ở Nơi Nào Ta Cũng Gần Nhau
- thơ Hoài Huyền Thanh
Tình Thơ ơi! Em gởi Anh chút nhớ!
Buổi tối nằm
mơ thấy mình tạm biệt
Chợt nghe
buồn như trời đã vào đông
Buổi sáng
nhìn hàng cây xanh biếc
Hồn xôn
xao nghe chút nhớ mênh mông
Ở nơi nào
ta cũng gần nhau
Dù cách xa
nửa vòng trái đất
Vẫn nghĩ về
nhau gần trong gang tấc
Chút hương
xưa vàng nỗi nhớ nghẹn ngào
Tình Thơ dấu
yêu một thời thơ mộng
Nắng Hồng
nhung tưởng muôn thuở thân quen
Biết nói
làm sao cho anh hiểu được
Chút mây về
quay quắt nhớ trong em
Đã bảy
mùa qua âm thầm lặng lẽ
Mình vào đời
đổi thứ thay ngôi
Đại lộ hòa
bình dập dìu phượng đỏ
Ngơ ngác
nhìn nhau bỡ ngỡ khôn nguôi
Ôi nhớ làm
sao những ngày đưa đón
Bến cũ
hàng giờ chia biệt tiễn đưa
Không dám
nói nhưng tia nhìn đã ngỏ
Tình Thơ
ơi! nhung tưởng mấy cho vừa
Vẫn muốn
nghìn đời anh là thi sĩ
Bâng
khuâng gieo trái ước mơ
Em là gió
là thơ tri âm- tri kỷ
Như sương
khói mùa thu một đời mộng mị
Ở nơi nào
ta cũng gần nhau
Giờ
“Puskin” nhớ anh quá đỗi
“Lý Luận”
về đong khói ưu tư
Có bao giờ
lòng anh tự hỏi
Em và anh rồi
sẽ tạ từ!
Em vẫn về
qua lối thu mưa
Nghe hoàng
oanh kể chuyện giao mùa
Chân sáo một
lần thôi rộn r ã
Ươm nhớ gởi
người chút hương xưa.
HOÀI HUYỀN THANH
31.10.79 CĐSP AG