Lời Viết Trong Đêm - thơ Xuân Bích
đêm nay ngồi viết bên chân nến
chợt thoáng mê cuồng lên dáng em
những ngón tay buồn trong tóc rối
hồn thơ khờ khạo bỗng gầy thêm
những
cơn buồn chữ òa trên giấy
mi
ướt em nhòa khoang nhớ anh
đà
lạt có bao vần lạnh gía
để
ươm mầm những nụ thơ xanh
lâm viên ngày ấy em và nắng
ướt cả thời gian đưa đón nhau
bên gốc thông ngàn nghe chuyện tóc
đêm về vời vợi giấc mơ cau
mùa
đông manh áo len mầu xám
em
nỡ vô tình đan trái ngang
cho
nước xanh pha loang gợn tím
giong
thuyền tình suốt một trường giang
đà sơn nơi ấy bây giờ lạnh
hay vẫn âm thầm mơ ấm êm
phố núi sương mù trăng ủ mộng
mắt sâu đong mãi nhớ về đêm
mai
này nơi khoảng xa vời ấy
vắng
bóng em trong những buổi chiều
thành
phố se buồn không ngủ muộn
như
ngày mình cùng nợ cô liêu
đêm mòn buông nhớ khuya vào giấy
chẳng biết ta buồn hay nhuốm đau
chỉ thấy bơ thờ như gió núi
quê hương miền ấy lạc tình đầu
trong
đêm lời viết tìm nhau nối
những
tiếng con người trong trái tim
pha
chút si mê mầu cỏ lá
cho
xanh nhịp lỡ bước chân tìm
xuân
bích