Sunday, January 25, 2015

Ảo Mộng Đêm Nay - thơ Nguyễn Phan Ngọc An










Chiếc lá lià cành lặng lẽ rơi
Ðêm nay trăng sáng một khung trời
Thu phong trở giấc mang hơi lạnh
Thương áo phong trần rách tả tơi

Một cõi đi về ta với ta
Nghìn trùng mây nước mịt mờ xa
Vẳng trong hư ảo vang lời gọi
Âm hưởng vọng về, ôi thiết tha

Ta có còn chi ở cõi này
Khối tình theo gió đã xa bay
Sông hồ ngược sóng, thân phiêu bạt
Ðất khách tha phương tủi phận thay

Chẳng khách tài hoa, chẳng kiếm cung
Chẳng thân tù tội chẳng cùm gông
Phong sương gió chướng chưa từng trải
Chẳng chiến công dày đẹp tổ tông

Liễu yếu quần thoa phận má hồng
Ly hương một kiếp vẫn hoài mong
Thu ba chớ gợn trong màu mắt
Góp một chút gì … rạng núi sông

Ðông phong trở tiết, se se lạnh
Thao thức canh trường dạ ngẩn ngơ
Tiếc nuối xuân xanh, hờn tuổi ngọc
Chỉ còn ảo mộng đến trong mơ …

nguyễn phan ngọc an