Saturday, December 6, 2014

Một Thời Chinh Chiến - thơ Thùy Châu
             Tng P-Sáng













Tôi m vi chiếc poncho nhàu nát
Ph lên người đồng đội mi ra đi
Lòng qun đau chng biết nói năng gì
Khẽ vut mt cùng nguyn cu an gic

Nghe mơ h bên tôi bao tiếng nc
Trong nng chiu nht nht ca hoàng hôn
Tôi quay li nhng khuôn mt vô hn
Đang cúi xung bên người đi ln cui

Tôi đứng lng ngn ngơ bên giòng sui
Dưới cây già va ngi ta bên nhau
Du vết thi gian vt c chưa nhàu
Mà bn thân đã thành người thiên c.

Quên làm sao nhng vết gim l ch
Giòng máu trào loang l trước mt tôi
Cùng tiếng kêu nghn nc không thành li
Tau trúng đạn S .ơi cu tao vi

Tôi quay li nhìn đôi tay chp chi
Ri thân hình gc xung ca bn thân
Trong phút chc chiến hữu đã ly trn
Mt mt mát không th nào tin được

Đã bao ngày ln li min sơn cước
Chia nhau tng git nước để cm hơi
Gi ba lô đêm ti ngm sao tri
K nhau nghe chuyn người yêu hu tuyến

Ti nghip nó nhc hoài nhng quyến luyến
Gi chia tay hai đứa bên nhau
By ngy phép qua đi mau tht mau
Nhng toan tính đắp xây đành dang d

Nhc tương lai nó vô cùng hăm h
Ln sau v nht định s cu hôn
Nhưng gi đây thân xác đã vô hn
Đem mng ước v bên kia thế gii

Nhng khát khao không th nào vi ti
Khi đời mi quá ngn ngi bn ơi!
Ri mai đây làm sao nói nên li
Khi tau gp người thân mi ln đến !.

       Thùy Châu (06/12/2014)