Wednesday, December 10, 2014

Dấu Hài Mờ Sương* - thơ Lu Hà










Lời cầu nguyện mưa hòa gió thuận
Cõi nhân gian lận đận sớm khuya
Thương đau cốc lệ đầm đìa
Cày sâu cuốc bẫm bên bìa rừng hoang


Đồng cỏ dại vành tang nấm mộ
Nắm xương tàn cổ độ trăng soi
Lần theo dấu hạc lẻ loi
Dòng sông hiu hắt cá bơi hững hờ

Con cuốc cuốc đôi bờ ân ái
Ong bướm sầu quan tái chiều mưa
Khuân vàng óng ả hay chưa
Sương rơi ngõ trúc bóng dừa mây trôi

Ôi Thiên Chúa ba ngôi cao thẳm
Cứu vớt con chìm đắm đam mê
Dặm truờng muôn nẻo sơn khê
Xuân về cánh nhạn tỉ tê lòng người

Hồn viễn vọng chơi vơi biển cả
Trái tim non chan chứa tình người
Tiếng thu xào xạc tả tơi
Lá vàng rơi rụng về nơi chốn nào?

Ai dám hẹn hương đào sen ngó
Dải tơ hồng nức nở hoa phai
Bần thần lạc lối thiên thai
Người đi như gió dấu hài mờ sương…!

cảm xúc từ bài thơ: “ Tình Người Trong Chúa “ của Nguyễn Duyên
23.10.2014 Lu Hà