Chùm Thơ La Thụy
La Thụy |
VỌNG CỐ HƯƠNG
Mây trời dõi bóng dạ nao nao
Hồi ức miên man cuộn sóng
trào
Quảng Trị đường xưa ươm kỷ
niệm
La Gi phố mới vắng tâm giao
Ly hương khắc khoải thương
mưa bấc
Biệt xứ bâng khuâng nhớ gió
lào
Trở gối chập chờn chao cánh
mộng
Vọng về quê cũ dấu yêu trao
CUỐI NĂM
Năm tàn tháng tận buốt chiều đông
Bấc biển trêu ngươi bợt má hồng
Sóng vỗ đầu ghềnh tung mỏm đá
Mây đùn cuối bãi phủ tầng không
Đào mai e ấp xuân dần đến!
Thơ nhạc dặt dìu tết chắc mong?
Đếm tuổi thì ra gần sáu chục
Ừ, nghe cháu gọi... đã thành ông
I.
Tơ xuân
vương vấn đất trời
Hồn xuân
bảng lảng thoảng lời mê hoa
Suốt đời
mộng mị là ta
Mắt xanh
nhẹ chớp nhạt nhòa tri âm.
II.
Chưa say
nhưng dáng dật dờ
Hồn mê
trí tỉnh mệt phờ xác thân
Chào
nhau nửa tiếng ân cần
Khóe môi
hé nụ bộn lần nhớ thương.
III.
Thôi xin
đừng nói tỉnh mê
Thế nhân
mắt trắng mệt mề đớn đau
Mơ say
quên lấy nỗi sầu
Rộn ràng
thế sự dãi dầu lo toan.
Cho ta
ít phút thanh nhàn
Câu thơ
bất chợt xuất thần thăng hoa.
(Cảm đề thơ Đá Ngây Ngô)
Xuân về lâng lâng
nào nhờ gió chở
Đáy cốc vênh hay
rượu ngấm ngã nghiêng
Thèm trái cấm lòng
vướng bận nghiệp duyên
Loan phụng múa tình
ai đang khép mở.
Mắt xanh trắng tri
âm còn níu mộng
Bến xuân ơi lưu
luyến cõi trời xưa
Sương khói phủ bâng
khuâng xuân không mùa
Thầm nguyện ước cho
nguồn yêu mở rộng.
Ngọn nến ấy lung
linh trời ảo diệu
Hương xưa nào thoang
thoảng ủ tình mơ
Để ngây ngất tình
tràn thơm men rượu
Hào sảng cười đồng vọng đá ngây ngô.
TỰ CẢM CUỐI NĂM
Dặm trường rong ruổi ngựa phi|
Thời gian vút cánh xuân thì hụt hao
Chồn chân dừng bước bên cầu
Lặng nhìn nước chảy nuối màu tóc xưa
Cánh buồm lộng gió ước mơ
Băng qua sông biển cập bờ nơi nao ?
Vọng âm sóng vỗ dạt dào
Bên chiều đông tận nắng đào dần phai
Hoa tóc sương muối đang cài
Tàn niên tự cảm thoảng bay tiếng lòng
Thời gian vút cánh xuân thì hụt hao
Chồn chân dừng bước bên cầu
Lặng nhìn nước chảy nuối màu tóc xưa
Cánh buồm lộng gió ước mơ
Băng qua sông biển cập bờ nơi nao ?
Vọng âm sóng vỗ dạt dào
Bên chiều đông tận nắng đào dần phai
Hoa tóc sương muối đang cài
Tàn niên tự cảm thoảng bay tiếng lòng
THÙY HIÊN
Chiều tàn sương lung linh
Vườn hồng mơ chim xanh
Thùy Hiên, em trong vườn
Bừng lòng bao là thương
Môi hồng gieo buồn vương
Mơ hồ chờ anh hôn
Lâng lâng và chơi vơi
Yêu em không còn lời
Hồn chiều in lên mi
Thuyền tình xuôi mây đi
Ồ nàng hay sao trời
Thiên hà hay trùng khơi ?
Hồn anh dâng bâng khuâng
Đàn lòng sao ngân vang
Cung trầm rung miên man
Lời trên môi thì thầm
Lời chiều muôn năm xưa
Òa tràn trăm sông thơ
Mênh mang tà huy bay
Thùy Hiên vàng trăng gầy
*Thùy Hiên: Tên người thiếu nữ
HỒ CẦM
Vang đêm thanh hồ cầm ngân
Trăng ngà giăng tơ cung trầm buông lơi
Lâng lâng tình đang lên khơi
Hồ, xừ, xang … lòng chơi vơi canh dài
Mơ hồ hồn xưa liêu trai
Mồ thu hoang vu chừ ai u hoài
Vương mang chi, đàn ngân dài
Lưu dư hương … ồ trang đài về đâu
Tương tư sao, đàn dâng sầu
Say men nồng hay say màu thời gian
Vời chân mây, nhòa non ngàn
Bâng khuâng heo may, mơ màng hơi thu
Ai phiêu diêu trong sương mù
Người muôn năm … từ thâm u quay về
Trần gian kia còn si mê?
Hồ cầm cao cung, thương hề niềm xưa !
Rơi rưng rưng từng âm thừa
Sao trời lung linh đường tơ ... chìm dần
TÌNH XƯA
Sầu thu mênh mang thương rừng phai
Tương tư bâng khuâng nhiều canh dài
Lời trăng vương gieo hờn lên môi
Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi
Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi
Chừ đây uyên ương không còn đôi
Rồi em sang ngang trên thuyền hoa
Giang hồ phiêu bồng ru đời ta
Giang hồ phiêu bồng ru đời ta
Lênh đênh trùng khơi đùa phong ba
Vàng trăng giăng tơ khơi tình xưa
Tình ơi ! Tình ơi ! Đừng đong đưa
Thơ Xuân
ĐÓN NĂM MÙI
Tân niên rộn rã bước Dương ông
Chào đón xuân tươi, vẫy nắng hồng
Tô Vũ lưu danh bền dạ thép *
Bá Hề nức tiếng vững gan đồng **
Dán sừng lệ tết ca vang xóm
Chuốc chén tình xuân tỏa ấm phòng
Sáng giá “đầu dê”hàng chính hiệu
Năm Mùi sung mãn đẹp lòng không?
*Vâng mệnh vua Hán Vũ Đế, Tô Vũ đi sứ sang Hung Nô.
Ông bị vua Hung Nô đày đến đất Bắc giá lạnh hoang vu, không có người ở,
để chăn dê rất cực khổ. Sau 19 năm, nhờ sự can thiệp của Hán Vũ
Đế, ông mới được thả trở về Hán.
** Bá Lý Hề bị nước Sở bắt làm nô lệ.
Tần Mục Công biết Hề là người có tài, đem năm tấm da dê xin
chuộc. Tần Mục Công chuộc được Bá Lý Hề đem về, phong ngay làm Tướng Quốc
và ông Tướng Quốc này đã làm cho nước Tần thành giầu mạnh một thời và được mệnh
danh là “ Ngũ Cổ Đại Phu”, nghĩa là ông Tướng Quốc năm bộ da dê.
Buốt lạnh tàn đông rồi cũng
qua
Khoan thai xuân đến ấm bao nhà
Bâng khuâng nắng mới lừng
hương tết
Biêng biếc chồi xanh thắm sắc
hoa
Danh lợi: chán chê vòng tục
lụy!
Rượu thơ: ngây ngất thú yên
hà!
Thả hồn bay bổng cùng trăng
nước
Hào sảng hát vang khúc túy ca.
TÌNH XUÂN
Bướm vàng điểm phấn má hồng nhung
Thánh thót cung đàn gọi cõi không
Xôn xao nhựa chuyển run cành lá
Phơi phới tình xuân phả nhạc lòng.
Thấm đẫm sắc trời ngây ngất biếc
Thời gian chao cánh dậy mầm thơ
Thu tàn đông tạ quay tròn đất
Mây nước hồi sinh rạo rực mùa.
Gió khẽ vương hương hồn cây cỏ
Oanh yến hòa ca ấm điệu vần
Ờ thiên kỷ hết ta còn đó
Vật đổi sao dời xuân vẫn xuân.
BIỂN MAI XUÂN
Hòn Bà ngắm sóng trầm tư
Đồi Dương ửng nắng liễu ru
ven bờ
Sương lam sực tỉnh hồn mơ
Chao mình theo gió lượn lờ
cùng mây.
Cỏ xanh, mượt trải đất dày
Dã tràng xe cát lạnh gầy dấu
chân
Bay cùng cánh mộng bâng
khuâng
Tình thơ ý nhạc như lần tuôn
ra.
Tiếng lòng xưa vẫn mặn
mà
Ồ sao gờn gợn âm ba nỗi mình
Lặng lờ rùa biển đinh ninh
Nghìn năm hóa kiếp đọng tình
rong rêu.
Dạt dào biển dậy niềm yêu
Lung linh khói sóng phiêu
diêu mộng lòng.
La Thụy
Tên thật : Đoàn Minh Phú
CHS Trường Trung Học Nguyễn Hoàng Quảng Trị (1968 - 1973)
Địa chỉ : 79-1/8 Hoàng Hoa Thám, Phước Hội, Thị xã La Gi, Bình Thuận
Email : phudoan56@gmail.com