Ba Khúc Buồn - thơ Huy Uyên
lá
Nhớ xưa qua núi qua đèo
em ngồi vuốt mấy cọng-rêu mốc xì
thưa rằng một cõi từ-bi
nước khe liếc mắt thầm thì cùng em
khói sương hang động thả rèm
vách chênh chếch đứng chim chen lối vào .
chim
Áo ai bỏ lại bên cầu
ta ngồi nối lại nỗi sầu quanh ta
nhìn sông - sông bỏ đi xa
hỏi dòng nước - nước đỏ sa mắt người
đứng trên cầu dãi-sự-đời
cầu vồng bảy sắc tắm trời đảo điên .
sông xa
Giá ta được đứng giữa đường
thả chiêm-bao tận mấy phương trời buồn
cỏi người mù mịt u-minh
cỏi ta thiên lũng lời nguyền hư-vô .
Huy Uyên