Wednesday, November 19, 2014

Ngang Trái - thơ Châu Thạch 
(Viết cho một mối tình buồn)     

                                     








Thời gian dầu lạnh lùng trôi qua
Nhưng những mối tình thành búp chẳng thành hoa
Vẫn còn nụ tươi hoài năm tháng
Rồi một buổi gặp nhau buồn vô hạn
Hai cuộc đời đã khác biệt từ lâu.
Tôi vẫn nhớ em, một mối tình đầu
Trong lớp học thư tay luồn qua vở
Tình rất vụng vì lòng còn lo sợ          
Dấu bạn bè, cha mẹ, cô thầy
Mắt chỉ nhìn nhau hồn đã ngất ngây
Yêu tha thiết cả con tim khờ dại
Rồi một mùa hè chia tay mãi mãi
Đời bôn ba đâu có dịp chung tình
Tôi bước vào đời theo nghiệp chiến binh
Mang cấp hiệu tầm thường trên cổ áo.

Một buổi sáng trời giăng mây ảo não
Tôi hầu quan tài một vị cấp cao
Mới hôm qua tử trận Nam lào
Thấy người vợ khóc tha sướt mướt
Ô! Nhìn kỷ chính là em thuở trước
Là người tôi yêu thứ nhất trên đời
Chưa hỏi em một câu chưa an ủi một lời
Tôi được lệnh lên đường ra mặt trận
Và cuộc chiến chia đôi dòng số phận
Tôi và em lại cách biệt phương trời
Đêm từng đêm nhìn ánh hỏa châu rơi
Nhớ đôi mắt sau vành khăn sô trắng
Người quả phụ trong nỗi sầu cay đắng
Ngước nhìn tôi còn lặng những thân thương
Đôi mắt nàng theo tôi bốn phương
Ấp ũ trong lòng tôi mãi mãi .

Rồi có một ngày chúng tôi gặp lại
Ngỡ ngàng thay hai đứa lặng nhìn nhau
Nàng là cô bán quán cạnh ga tàu
Tôi mặc áo tù binh đi cải tạo
Nàng lập cập tay run run gói vội
Món quà nôn gói kẹo, cặp đường
Trao cho tôi kèm giọt lệ yêu thương
Và ánh mắt nhìn theo chan chứa
Tôi lận đận tấm thân mười năm nữa
Ở chốn rừng sâu vẫn nhớ đến nàng
Mong đến ngày trút bỏ mối gian nan
Về nối lại mối tình xưa dang dở.

Ngày tôi trở về đứa con nàng bở ngỡ
Đưa tôi đến cạnh bàn thờ
Sau bát nhang ảnh nàng chơ vơ
Mắt nàng nhìn tôi ảm đạm
Và từ đó lòng tôi luôn sầu thảm
Nên tìm về những kỷ niệm thân thương

Một ngày kia tôi quay lại mái trường
Trên đất cũ giờ đây vôi gạch mới
Nhưng than ôi xa ngoài tầm tay với
Mái trường xưa cũng thay đổi tên trường
Những thầy cô tứ tán khắp muôn phương
Và người mới nhìn tôi vô cảm
Tôi quay bước giữa chiều rơi ảm đạm
Bóng cổ thành xám ngắt những rêu phong ./.

Châu Thạch