Monday, October 6, 2014

Chén Rượu Hoài Hương - thơ Song Nhị
             Tặng Hàn Thiên Lương













Ừ nhỉ, ngờ đâu ngày có lại
Nâng ly chuốc cạn chén tương phùng
Vết đau đời bỗng như lành lặn
Nhớ thuở cờ vàng rợp núi sông

Ðã tưởng chết rồi, ta vẫn sống
Vẫn nung nhiệt huyết chí kiên cường
Mái đầu sương tuyết pha thời thế
Vẫn nhịp lòng xao xuyến mến thương

Ta kẻ chung đau niềm thế sự
Rượu thơ nửa túi dốc nghiêng bầu
Ba mươi năm lẻ chưa hồ cạn
Chẳng lẽ ngồi say đến bạc đầu

Lịch sử vuốt nanh loài dã thú
Núi rừng xương trắng máu đầy sông
Ðấu tranh giai cấp sôi thù hận
Thế kỷ tàn hung đến não lòng!

Thế kỷ chưa tàn xương với máu
Ta còn nghĩa nặng trả ân sâu
Quê hương gắn bó như tình Mẹ
Những đứa con nay đã bạc đầu!

Cảm ơn tri kỷ tràn mâm rượu
Rờn rợn bao năm cảnh cũi lồng
Cứ ngỡ chiêm bao nhồi ác mộng
Thì rằng: mai núi lại liền sông

Ai đó đem lòng thù hận nữa?
Rượu này ta cạn chén hoài hương
Hẹn nhau quê cũ ngày quay lại
Tiếng nói lời trao thật dễ thương

Người đến trao nhau tiếng nói cười
Sài Gòn rộn rã thuở xa xôi
Gặp nhau như thể cơ hồ mộng
Thua được mất còn cuộc giỡn chơi!

Song Nhị
Mùa Thu Oregon, 9 tháng 10-2006