Bến Quê - th ơ Huy Uyên
Sáng em nhẹ mái chèo qua bến
nắng ngập-ngừng trôi từng giọt sương tan
xóm nghèo từ thu đông hạ trắng
đường quê hiu hắt chạy khắp làng .
Bờ dậu xanh mấy rặng mồng tơi
mưa nắng hai mùa
đồng sâu ruộng cạn
chiều rắc vàng men theo rặng chân đê
đò em qua sông đưa chàng từ xa vắng .
Bến quê hai mùa đò gác mái
thơm mùi hoa sông nước bằng lăng
thả tình trao ai
bên gốc "mưng" gốc "bội"
đêm trần truồng em hát khẻ cùng trăng .
Mơ ai chuyện hương lửa gốc "bần"
dòng sông chín màu hoàng hôn lẻ bạn
mưa trên sông thoáng giọt mưa tuôn
ai một mình đứng dưới trời nín lặng .
Từ em đưa khách qua sông xóm vắng
túp tranh nghèo bên bến cũ bờ đê
tình hẹn qua rồi những chiều lẻ bạn
suốt đời ai chờ đợi buổi quay về .
Đêm chao buồn đợi gió theo sông
trăng vỡ tan trôi hửng hờ với nước
lầm lủi đi qua mấy lúc bão dông
bến quê trôi khuất dòng nước mắt .
Em trong tay nhỏ nhoi hạnh-phúc
trời sương chan những ký-ức buồn
vườn ai đầy hoa lan hoa cúc
ai đọng hồn chiều Hạ-Lý mù sương .
Chao tình em con nước bềnh bồng
bến xưa năm nào còn đứng đợi
bỏ ai ngơ ngẫn với dòng sông
ráng chiều lạnh hồn ai không nói
(em quê tháng ngày hoài chờ đợi) .
Huy Uyên