Không - thơ Phan Ngọc
Tặng chị Hiền Viên
Chiều qua anh nói yêu em
Em mơ mai mốt bên thềm có nhau
̣Đâu ngờ mới sáng hôm sau
Anh quên ước hẹn...chia mau đôi đường
Ban đầu em có vấn vương
Thời gian mờ xoá con đường ngày xưa
Em vui dạo dưới bóng dừa
Gặp người "trìu mến" đón đưa qua
cầu...
Trăm năm đâu có dài lâu
Đời người già tạm...u sầu mà chi
Qua ̀đi cái tuổi xuân thì
Bây chừ em hiểu..."RỒI GÌ CŨNG
KHÔNG"