Chiều Thu - th ơ Nguyễn Vô Cùng
Hơi thu vương vấn lá rưng vàng
Gió lạnh theo mùa nhẹ thổi sang
Bóng đổ cho dài thân bạt xứ
Chiều nghiêng thêm nhạt nắng xiên hàng
Mây trôi nước chảy sao sầu đọng
Núi lở sông mòn vẫn nhớ mang
Đêm xuống lưng trời chim mỏi cánh
Về đâu sương khói đã giăng ngang
nguyễn vô cùng