Biển, Núi, Phố & Mưa Ngủ - thơ Huy Uyên
1-
Dập duềnh em và núi
sóng biển trôi trời chiều
em về chi quá vội
để bơ vơ mình tôi .
Hồ ngàn năm bỏ lại
tình hai ta khói mây
mộng người ai đã hái
đem trao người chiều nay .
Bến bờ xưa còn đó
còn lại em và tôi
tình xưa ai quên ngõ
đem treo cuối chân trời .
2-
Ta có lắm nổi buồn
em xưa nào biết được
quạnh hiu người buổi trước
mang theo hoài vết thương .
Có muốn nối lời gì
nghìn phương mong quay lại
bước chân ai đi mãi
lần lửa hẹn ngày về .
Người quanh ta xa lạ
đường chiều in bóng ai
cuối phố buồn mưa ng ủ
đèn khuya vàng võ lay .
Trời đất cao rộng quá
sao ta mãi một mình
người là hoa là lá
ta cây đời lặng thinh .
Ngày em đi gió chẻ
trăm sợi tóc se buồn
bay đi bay đi mãi
dòng đời trôi cô đơn .