Việt Nam, Ai Cũng Là Hiệp Sĩ - Hồ Chí Bửu
tùybút
1.
Khi
tiễn em ra sân bay- Em cười hihi nói: Ai cũng mang khẩu trang. Vậy làm sao hôn
môi? Tôi cười: Anh đâu có mang khẩu trang. Sao em không hôn? -Kỳ thấy mồ!
Tôi hỏi: Sao vậy? – Lạc lỏng- Ừ, có thể- Về VN, thấy ai cũng làm hiệp sĩ..Tôi
cười gừ gừ trong cổ họng.
2.
Tôi
không vô cảm như em- Nhưng tôi không thanh minh thanh nga làm gì. Nên lắm chứ.
Thí dụ như một nhạc sĩ vườn (vì mỗi khi sáng tác, anh hay ra sau vườn nhà). Tôi
chắc chắn là anh chưa hề gặp mặt Trịnh Công Sơn. Chứ đừng nói là quen thân. Ấy
vậy mà vào 1.4 mỗi năm, anh tổ chức kỷ niệm “Đêm nhạc Trịnh”- Có in thiệp mời
nghiêm chỉnh. Văn nghệ sĩ tỉnh lẻ mà có thiệp mời là đâu có tha- Nô nức tới
nghe. Vừa nghe vừa uống bia- Cuối tiệc, có một em bé rất là mi nhon, cầm cái
hộp thủy tinh đi qua mỗi bàn- Cò mồi bỏ vào giấy 500 ngàn, 200 ngàn- Số người
còn lại cũng phải làm y trang như vậy. Một cái khẩu trang cho nhạc sĩ nầy mỗi
khi ra đường.
3.
Theo
Thiên can. Canh là dương. Tân là âm. Vừa bước vào năm em mèo (2011) thì VN ta
mất vài nhân tài- Phạm Công Thiện và Nguyễn Đức Quang. Anh ta. Tôi trân trọng
gọi thế vì anh ở vào U.8X- Tốt nghiệp ra trường. Công tác tại một tờ báo nọ. Cờ
tới tay thì phất. In vài tập truyện ngắn. Ra vài tập thơ vần. Được mọi người gọi
(và anh cũng gọi mình như thế = Nhà thơ, Nhà văn) Anh ta lên mạng viết một số
ký ức về PCT mà tôi chắc như đinh đóng cột là anh ta chưa hề thấy mặt PCT. Vì
PCT đã rời VN trước 75. Anh copy một số câu trong Hố thẳm tư tưởng- Im lặng hố
thẳm- Ngày sinh của rắn.v..v.. Mà, tôi cũng chắc 100% những tác phẩm nầy anh ta
chưa từng thấy chứ đừng nói là sờ tới. Phong cách viết của anh giống như viết
cho bằng hữu hơn là nhà phê bình. Chạy tét luôn. Sao không tặng cho anh ta một
cái khẩu trang khi ra đường.
4.
Mới
đây- Có một bạn trẻ, (rất trẻ là khác) tuổi còn nhỏ hơn con út của tôi- Mắt nhắm
mắt mở vào FB, post bài lên chỉ trích nhà báo Nông Huyền Sơn và tôi – Tò mò, tôi
tìm hiểu mới hay chàng mới ra trường- Xin thực tập tại báo Thanh Niên – Có biệt
tài là…tưng tửng nên đã bị báo Thanh Niên đuổi. Tức mình, chàng muốn nổi nhanh,
đốt giai đoạn- Nên lựa vài người nổi tiếng chửi chơi- Cho thiên hạ chú ý- Thấy
thương quá. Sao không tặng cho anh ta cái khẩu trang để ra đường người ta khỏi
thấy mặt để chọi đá.
5.
Tôi
có 2 người bạn giang hồ- Người thứ nhất, dù không là gì hết ở xã hội- Nhưng với
gia đình anh ta hoàn toàn viên mãn- Tạo tài sản cho vợ - Nuôi con vào đại học và
đều thành đạt- Người thứ hai, ở nhà vợ nuôi, ra đường ăn bám bạn bè- Nhậu vào xỉn
xỉn là vỗ ngực..Ta nè, ta là thiên tài…hahaha. Tôi lưỡng lự, chưa biết tặng khẩu
trang cho người nào?
6.
Em
yêu dấu. Nhân đây. Anh cũng tự khai (có khi được khoan hồng), lật bài tẩy cho
em thấy nhé. Để tạo cho em có cảm giác anh là một trí thức, tài cao học rộng.
Nên mỗi khi nói chuyện với em anh thường lấy tên của nhà thơ nhà văn nước ngoài
để làm ví dụ. Cho em ngầm hiểu về phần tri thức của anh cao rộng nhường ấy-
Thực
ra anh mới học cấp 2 nhưng khai đại học. Anh thề là chưa hề đọc Buồn Nôn của
Jean Paul Sartre- Rồi nào là Henry Miller với Mùa Xuân Đen, Rimbaud Thời của
những người chết trẻ, Hemingway với Giã từ vũ khí, Ngư ông và biển cả, Eric
Maria Remarque với Mặt trận miền tây vẫn yên tỉnh, Một thời để yêu và một thời
để chết,William Saroyan với Chàng tuổi trẻ gan dạ trên chiếc đu bay, Rimbaud,
Gertrude Stein, Appollinaire, Seamus Heaney v.v…Vậy, xin em tặng cho anh cái
khẩu trang cho giống mọi người..
hehehe
hồchíbửu