Chùm Thơ Lê Hoàng
Kh ông Phải Là Gíấc Mơ
Cứ ngỡ là
trong mơ
Anh về tự
bao giờ
Ánh đèn đêm
thấp thoáng
Ru giấc ngủ
vật vờ
Trong vòng
tay ấm áp
Mùi hương
bên đôi vai
Mưa rạt rào
trên mái
Chăn gối bừng
men say
Bao mùa thu
khắc khoải
Đông lạnh
đêm thở dài
Xuân qua
còn vương mãi
Hạ về tình
chưa phai
Cơn mơ nào
chợt đến
Cô quạnh còn triền miên
Nụ hôn làm
ngây ngất
Mộng du tình
dịu êm
Anh vào
trong giấc ngủ
Mênh mông
cõi trời riêng
Đê mê và rạo
rực
Tình trần lạc
lối tiên
Tinh tú long lanh đọng cuối trời
Tường
Vi ngan ngát thoảng nơi nơi
Sương giăng đầu núi, mây tha thướt
Trăng trải bên thềm, gió lả lơi
Phương đó buồn tênh, lòng héo hắt
Nơi
đây quạnh quẻ, dạ bồi hồi
Nghìn trùng cách biệt hoài còn nhớ
Chiếc
bóng vô tình lạ lẫm tôi
Tình Lặng
Đêm nằm lặng lẻ ngắm sao rơi
Tiếc
nuối duyên xưa khổ một đời
Nhớ
buổi chia tay chưa kịp ngỏ
Ngóng ngày tương ngộ bỗng chơi vơi
Tình
ca lỗi nhịp cung hoài niệm
Điệp khúc trầm tư phiếm rã rời
Tiếng
sáo tương tư lòng thổn thức
Quỳnh
Tương vật vã chén ly bôi?
Em Vẫn Là Tình Nhân
Mơ màng bóng
xế chiều buông
Gửi theo cơn
gió chút thương về nàng
Áo em lơi lả
vai suông
Gợi tình ấp ủ
miên trường nhớ nhung
Mông lung nỗi
nhớ vô cùng
Giọt sầu cô
đọng não nùng mù sa
Đong đưa lá
thắm la đà
Gói trong giấc
mộng mãi là tình nhân
Trao nhau
ngày tháng yêu thương
Hợp tan, tan
hợp dù đường xa xôi
Hoàng hôn
ráng nắng qua rồi
Đêm dần ngả
bóng đơn côi lạnh lùng
Bóng buồn lẻ
bạn bên song
Men sầu chất ngất vợi trông nắng đầy
Hai phương
trời lệch chân mây
Côn trùng
non nỉ ru hoài ngàn năm
Bóng hình nhật
nguyệt lồng chung
Chức Ngưu hò
hẹn tương phùng Cầu Ô
Lê Hoàng