Thursday, August 21, 2014

Tình Cô Bán Báo - thơ Trần Không Tên













Sáng nay nhìn thấy em đi
Ôm nguyên chồng báo những gì bên trong
Đưa tin bán báo ngóng trông
Tâm tư lắng đọng tình không đậm đà
Từ khi biết chuyện can qua
Là bao cay đắng xót xa trong lòng
Em bán báo em đi rong
Sáng trưa chiều tối tiền không có nhiều
Bây giờ thấp thoáng bóng chiều
Mấy trăm tờ báo xiêu xiêu dáng gầy
                                 
Báo ơi! báo biết  cho hay
Có cô bán báo tâm  đầy ước mơ
Bao giờ có bát cơm chờ
Cho cha mẹ khỏi bơ vơ giữa đời
Bao giờ em được một thời
Làm cô nữ học cho đời đổi thay .
                                                   
Trần Không Tên