Dallas M ưa và Lá Vàng Rơi - thơ Vương Lệ Hằng
Dallas, trời còn mưa tầm tã
Cơn mưa chiều cuốn nỗi nhớ bay xa
Chủ nhật xám nhìn lá vàng vàng lá
Hỏi lòng mình còn nhớ ai thiết tha.
Nhớ nhung xưa, ơi một thời lãng đãng
Đứng bên này sông nhớ bên kia sông
Ôi một thời áo trắng Nguyễn Hoàng
Những trang lưu bút giấu tình thầm lặng.
Mùa hè: nhớ những bông phượng đỏ
Mùa thu: vần vũ những áng mây bay
Mùa xuân: bướm, hoa trên những đồi sim tím
Lá vàng xưa thành xuân học trò.
Nhớ con đường Thạch Hãn hai hàng tre
E ấp con gái, tình học trò tuổi ngọc
Em/anh không nắm lấy bàn tay nhau
Sợ con mắt người dưng ngó thấy.
Nhớ Hàn giang những con đò xuôi ngược
Dòng sông xưa với những con đò ngang
Những con đò ngang chở tình đôi lứa
Gia Long bên ni sánh vai bên nớ Nhan Biều.
Nhớ chợ Sãi bành hỏi lòng heo
Những ai đến một lần không thể quên
Nhớ từng lá rau, cọng hành, hương chanh thơm
Những miếng lòng tươi chưa thấy đã thèm.
Dallas lá vàng bay trong chủ nhật xám
Trong cơn mưa chiều nghĩ đến cố nhân
Nhớ thời xưa, tình xưa, hồn cổ tích
Trắng áo học trò và những tình thân.
Vương Lệ Hằng
chiều mưa Dallas, 20/4/2014