L á Thu - thơ Nguyễn Vô Cùng
Lá vàng như gợi bóng thời gian
Được mấy mùa xanh vội úa tàn
Có phải mưa chan trời cố quận
Hay vì gió cuốn nẻo quan san?
Cơn sầu lã chã bên thềm mộng
Nỗi nhớ rưng rưng giữa phím đàn
Xác rã thân mòn theo tuế nguyệt
Mà tình non nước dễ nào tan!
nguyễn vô cùng