Bài Thơ Tặng Trăng Góa Phụ - thơ Lê Mai Lĩnh
Mùa này bên em là mùa chính hạ
Anh rất lo, liệu em có chịu thấu
chăng
Khí hậu sa mạc, Texas, nắng đỏ lửa
Nơi em, Texas, nước dùng hạn chế
Anh rất lo, liệu đủ nước cho em tắm mỗi
ngày
Nắng nơi đó, mỏng manh thân em đó
Thiếu nước, không đủ mát, anh
thương em quắt quay.
Nơi em, Garland, ra khỏi nhà là
freeway
Dòng xe, lưu lượng chóng mặt mày
Nghĩ đến mỗi lần ket xe, trời nóng bỏng
Thương em lẻ loi, thấp thỏm,
loay hoay.
Nhớ nghe em, nếu không có gì cần thiết
Hãy lại nhà, tiếng nhạc, hương cà
phê
Thơ tặng em mỗi ngày, anh miệt mài sáng
tạo
Thơ, nhạc, cà phê, hồn
anh với em.
Hãy tự nhiên như người Sàigòn
Chúng ta sống cho nhau và tha nhân
Mặc xác đời, những hờn ghen, đố kỵ
Em, anh, thi sĩ, nàng thơ,
đôi tình nhân.
L ê Mai Lĩnh
những ngày còn hơi hướm Denver
18/7/2014