Monday, July 21, 2014

 Về Cùng Em, Phan Rang-Ninh Thuận 
                                                - thơ Huy Uyên









Biển rộng sông dài nhờ lắm Phan Rang
người đi rồi bỏ em ở lại
từ Krong Pha đèo đổ xuôi ngang
mang cho ai trái tim về với phố .

Tóc em một thời bay cùng gió núi
nắng lên làm rát bỏng má môi em
chợ bên đường quanh co cát thổi
triều Chăm xưa điệu Apsara mềm .

Chiều mặt trời lấp vịnh Vĩnh Hy
trao tình cho ai quàng tay Ninh Chữ
lên thác Chapor lụa trắng núi xanh rì
Poklong Garai chìm sầu từ thuở .

Chuông Phỗ Đà Sơn từng hồi dóng dã
gió từ đâu về động Kim Cang
nước lên cao ngập dòng sông Chá
em qua suối Thương rạng rỡ(trại) hoa hồng .

Lung linh mắt ai đồi cát Nam Cương
cầm tay người về chầm chậm bước
đám bò Ma Oai hai mắt thật buồn
bước lững lơ quạnh lối về Ninh Phước .

Xa rồi những đồi hoa-xương-rồng-đỏ
cài chút thôi lên tóc em gái Chămpa
những vườn nho xanh tới mùa chín rộ
những con đường làng bổng nỡ đầy hoa .

Tàu qua Phan Rang đêm gọi thác mời
tình em trao người từ xưa ấy
bỏ tội lòng chi có ở lại người ơi
về Ninh Thuận một lần
cớ sao người đi hoài mãi .

Huy Uyên