Tình Phụ
Tử - thơ Lu Hà
Nhiều năm cha vẫn viết cho
con
Rồi bỗng nhiên cha không
viết nưã
Tự hỏi lòng hay cha kém mắt
Những bức thư không nói
lên lời?....
Rồi một ngày mẹ gọi cho
con
Cha đi xa con về tiễn biệt
Lòng dối lòng bởi mẹ
thương con
Bao nhiêu năm mẹ vẫn dối
con?...
Hai mươi năm lưả đốt tim
can
Dồn tất cả cho một chuyến
về
Cha nằm đó thân hình tiều
tụy
Con sững sờ quỳ xuống nắm
tay
Bố ơi bố! Con đã về đây!
Cha lặng thinh không nói
nên lời
Liệt toàn thân tử thần gõ
cửa
Sức đâu còn để gọi tên con
Tôi không khóc mà lòng rỉ
máu
Thân xác này máu thịt của
tôi
Tôi tỉ tê vắn dài kể lể
Nửa hồn cha dừng lại lắng
nghe:
Cha sinh con trong vòng
khói lửa
Nưả cuộc đời xa cách liên
miên
Con thiếu cha như nhà thiếu
nóc
Cứ dày vò băm nát con tim
Khi cha về con laị đi xa
Rồi con đi, đi mãi không về
Năm tháng cuối đời cha vẫn
hỏi
Con tôi đâu sao mãi không
về?...
Số kiếp cha con đã định rồi
Hai cuộc đời trót đã sinh
ra
Để có nhau mà phải xa nhau
Cứ nhớ mãi mong hoài năm
tháng
Cha là con, con cũng là
cha
Hai tâm linh in tấm hình
hài
Con tìm cha trong trái tim
mình
Cha tìm con trong thời
niên thiếu…
Nhớ ngày xưa khi cha về
phép
Là những ngày bóc lịch
trên tường
Lịch rơi rồi! Sao còn dán
lại
Cho cha tôi mãi mãi ở nhà
Sao yêu thế những ngày ngắn
ngủi
Để cho tôi được sống bên
người
Cha ăn gì? Cha uống những
gì?...
Cha luôn dành cho tôi phần
nửa
Cha biết lắm những năm biền
biệt
Cha muốn bù lại cả cho tôi
Nhưng cha ơi! Mấy ngày ngắn
nguỉ
Cả cuộc đời con vẫn vắng
cha
Cha đi xa ông nuôi dạy
cháu
Ba thế hệ tắm chung dòng
nước
Dòng sông quê bên lở bên bồi
Mãi in hình bóng dáng thân
yêu…
Lu Hà