Bạn Tôi, Người Lái Xe Nhà Đi Trấn Giữ Biên Cương
- L ê Mai Lĩnh
Bạn tôi , người ĐÔNG HÀ ,
Cao chồng ngồng như tôi , mới vào đệ thất
Lớp tôi , có PHAN HOÀNH , người NHAN BIỀU ,
Đã có vợ con , cũng đệ thất, như chúng tôi
Nghĩ mà đau , nhưng vui
Vui đáo để.
Bạn tôi , ăn cơm tháng , nhà tôi
Chủ yếu , rau muống luộc , hột vịt luộc
Bấy giờ thế giới hình như chưa có thịt
Hay họa hoằn, loài người mới cho chút chút thịt,
cùng cá mắm .
Bạn tôi con nhà giàu , thỉnh thoảng ăn tiệm
Tôi , con chủ nhà , đôi khi được bạn cho
ăn ké .
Bạn tôi , người cứng như thép , nhưng
tình yêu thì mềm
Bạn tôi , có đứa con gái "MỜI",
những bạn đắn đo
Nói trắng ra , bạn sợ bị gài độ , bắt cưới .
Chiến tranh mở rộng , nhu cầu chiến trường
Bạn vào Thủ Đức , một hai , một
hai , một hai.
Bẵng đi một thời gian mất liên lạc , tôi rời
Quảng Trị
Khi gặp lại , bạn tá , THIẾU TÁ ,
TIỂU ĐOÀN TRƯỜNG, ĐỊA PHƯƠNG QUÂN
Quảng Trị , cuối thập niên 60
Ban lái xe nhà , bạc triệu , lao nhanh
như gió
Trấn Biên Cương , CỬA VIỆT , chỉ huy chiến
trường ,
Binh sĩ thương bạn tôi và cũng sợ bạn tôi
Dũng mãnh , đảm lược , như ÔNG THẦN SẤM
SÉT .
LÊ VIẾT LÀO , chữ đẹp
BẠN TÔI, viết văn
SƯƠNG BIÊN THÙY là tôi , tập tễnh làm thơ tỏ
tình người đẹp BÍCH LA
Ba chúng tôi , luôn hoàn thành tờ BÍCH BÁO lớp
Chỉ có ba người chúng tôi , đủ quậy
Một thời VĂN NGHỆ HỌC TRÒ .
Ba chúng tôi , hai nước MỸ, một Việt Nam
ÔNG NĂM TÀO chưa tính sổ hay là quên
Đều đã THẤT THẬP CỔ LẠI HY, vẫn còn BƯỚM BAY
Bay vòng vòng , vòng vòng.
Bạn tôi
NGƯỜI LÁI XE NHÀ ĐI TRẤN GIỮ BIÊN CƯƠNG là
PHẦN BÁ ÂN.
Cao , như cột thiên lôi
Nặng , chỉ bằng tạ gạo
Không hút thuốc , không uống rượu ,
không gái gú
Suốt ngày ngồi THIỀN
Và niệm NAM MÔ .
Bài thơ nầy làm tặng bạn
trả món nợ mày ly sinh tố quán ÔNG TÀU
Cuối đường QUANG TRUNG
Gần nhà HOA KHÔI QUỲNH HOA
của một thời QUẢNG TRỊ/NGUYỄN HOÀNG
yêu dấu .
LẼ MAI LĨNH
những ngày cuối đời nhớ bạn bè xưa và nhớ NÀNG THƠ
đang nơi QUÊ NHÀ