Thursday, June 26, 2014

Hoa Sầu Đông - thơ Huy Uyên









Cứ hẹn mỗi lần hoa nở
tiếng chim gọi đàn sau hè
chim nhớ người nên tha thiết
bao giờ quay lại cùng quê .

Cớ chi người đi lâu quá
bên sông nắng ngả cùng chiều
xa buồn đầu ghềnh cuối bãi
tội lòng cho mấy miền yêu .

Đò chiều buông trôi buông trôi
dáng chiều đau đáu bồi hồi
bao năm một đời đứng ngó
ngày về xa quá đông ơi !

Thôi người quên rồi để nhớ
có thể chắc gì hiên xưa
ai kia một mình vò-võ
đưa tay níu lá đông chờ .

Hỏi lòng nắng có buồn không
hỏi sông sâu mấy dặm lòng
hỏi bãi bên bồi bên lở
hỏi mình mấy sợi sắc không ?

Có thể chưa người nói đến
sông xao quặn thắt bao mùa
sông rồi cũng về với biển
hỏi mình còn lại tình xưa .

Cứ hẹn mỗi lần hoa nở
ai kia đứng đợi người về
thu đi lá vàng hắt bóng
bên người trăng ngậm sương khuya .

Bao năm chờ đợi chiều đông
sông xưa nước chảy mấy dòng
người một lần hoài trông ngóng
lá vàng rụng kín đầy sông .

Rồi xuân lắt lay kín nụ
hai ta mãi lỡ ước thề ...

Huy-Uyên