Friday, May 23, 2014

Những Ngày Mưa - thơ Nguyễn Vô Cùng

Những ngày mưa phương xa buồn ơi!
Dằng dặc mây đen kín cả trời
Gió thét từng cơn tràn thịnh nộ
Cuốn theo xác lá rụng tơi bời

Những ngày mưa xa xăm đầy mơ
Có khúc đồng dao mãi vật vờ
Có bát cơm đầy hương lúa mới
Lạy trời mưa xuống... lấy tình thơ!

Những ngày mưa đạn bom rền vang
Rồi những chia phôi những lỡ làng
Những giọt mưa dài hôm tiễn biệt
Đá mềm chân cứng bước hiên ngang

Những ngày mưa quê hương buồn tênh
Vận nước gieo neo giữa thác ghềnh
Bóng cú rập rình đêm địa ngục
Con thuyền dân tộc cứ lênh đênh

Những ngày mưa, ai trên đầu non
Từng mảng thanh xuân rớt mỏi mòn
Từng nỗi hờn căm in đá núi
Mưa nào phai được tấm lòng son

Những ngày mưa bên kia buồn không
Xóm vắng từ em bỏ ruộng đồng
Góc chái mẹ nhìn bong bóng nước
Thẫn thờ con mẹ sớm long đong

Những ngày mưa nhà ai ly tan
Đâu chỉ binh đao mới bạo tàn
Biển mặn còn nguyên niềm thống hận
Quê người tiếng quốc vẫn râm ran

Những chiều mưa, chiều mưa trong ta
Hạt xói vào tim khó nhạt nhòa
Hát khúc đồng dao ngày tháng cũ
Sao trời mưa xuống... nỗi chia xa!

nguyễn vô cùng