Saturday, May 31, 2014

Có Có - Không Không - thơ Mai Hoài Thu

Đêm qua, ừ đã nằm mơ,
Thấy tôi nằm chết bên mồ cỏ xanh,
Xác thân mục rữa hôi tanh,
Quấn trong một mảnh chiếu manh lịm sầu...
Tỉnh giấc, gạt giọt lệ trào,
Ô hay, mình vẫn hồng hào má môi!

Đêm qua nhìn thấy sao rơi,
Lòng buồn như tiếc: bình rơi vỡ rồi!
Đời như những nhánh sông trôi,
Cuốn theo dòng nước rong chơi mọi miền,
Cớ sao lại cứ ưu phiền,
Buông vai, lắng đọng cõi thiền... tịnh tâm…

Thả hồn về cõi xa xăm,
Ta từ hạt bụi ngàn năm nhám sì!
Ra đi mang được những gì?
Gánh thêm cái nghiệp sân si nặng lòng...
Ta từ có có-không không,
Quẩn quanh mê lộ, xoay vòng thế thôi!

Có gì đâu, kiếp rong chơi,
Đôi chân mỏi mệt tàn hơi... muốn nằm,
Trần gian quán trọ rộn ràng,
Xa rời cõi tạm có màng chi đâu,
Ngày về biển lặng, mưa ngâu,
Hai tay phủi sạch, qua cầu nhẹ tênh….

San Jose, Mai Hoài Thu