Chiều Ơi Quê Ngoại - thơ Phan Khâm
Quảng Trị mình xa nhớ thiết tha
Mưa chiều nắng sớm cũng can qua
Xuân về mấy độ tha hương nhỉ
Quảng Trị gần thương Quảng Trị xa
Lặn lội thân cò khóc nỉ non
Mùa hè đỏ lửa tháng sinh con
Mẹ ở đầu gành cha cuối thác
Chiều ơi quê ngoại nắng chon von
Ai về ngoài ngoại con theo với
Quê Mẹ Đông Hà thuở chiến chinh
Mẹ lấy chồng gian nan chới với
Giống như đời mẹ cũng đao binh
Chiến chinh hề, chinh chiến quê hương
Một thuở Nguyễn Hoàng rất dễ thương
Chủ nhật mẹ ngồi hong tóc ướt
Đông Hà nhìn trộm mẹ trong gương
Phan Khâm