Lục Bát Cho Đời Mình - thơ Hoàng Yên Lynh
-1-
Cuối đời cũng chỉ mình thôi
Quê hương mất dấu , tình đời nhiễu nhương
Trăm năm là khúc đoạn trường
Buồn vui
khép lại thôi đường đắng cay
Nhọc nhằn đã nặng hai vai
Văn chương viết mãi dăm bài thơ ngông
Hết quẩn quanh đến chờ mong
Biết bao giờ được trùng phùng nước non
Với ai mà tỏ tấc lòng
Bao năm ... ừ chỉ bềnh bồng khói sương
Cả đời phiêu bạt tha phương
Vầng trăng chiếc bóng , sầu thương cuối trời
Một mình ừ một mình thôi
Ngổn ngang tâm sự đầy vơi - một mình .
-2-
Cà phê quán lại một mình
Mấy mươi năm vẫn một mình cà phê
Ở đây buồn lắm sơn khê
Xót xa kỷ niệm chốn quê ngậm ngùi
Một mình đối bóng quạnh hiu
Một mình lạc bước , liêu xiêu một mình
Mưa rừng gió núi chông chênh
Lưng chiều gốc quán buồn tênh xứ người
Ngược xuôi rồi cũng một đời
Cà phê thấm đẫm môi cười cố nhân
Phong trần bạc áo phong trần ...
Ho àng Yên Lynh
(Thi tập Chuyện Bên Đời)