Yêu Nắng - thơ Nguyễn Thị Tuyết Mai
Hôm qua
nắng đến hỏi thăm em
Đã muốn
ngủ chưa nắng thả rèm
Em bảo
nắng rằng chưa muốn ngủ
Hãy đến
ngồi bên nắng của em.
Nắng lọt
qua khe vào đến bếp
Nắng
chui qua cửa xuống gầm bàn
Nắng đi
nắng đứng đâu ai biết
Vô duyên
nắng sẽ bị mẹ càn.
Những
ngày mưa bảo tiết sang xuân
Nắng
trốn đi đâu suốt cả tuần
Em ngồi đợi nắng bên song vắng
Chỉ thấy
mây về thêm xốn xang.
Nắng có
mất đi em mới biết
Yêu nắng
bao nhiêu cũng chẳng vừa
Có nắng
lòng em vui phơi phới
Hoa bướm
rong chơi chút nắng thừa.
Nguyễn Thị Tuyết Mai