Sunday, January 12, 2014

Tết, Em Tôi và Quê Nhà - thơ Huy Uyên

Em cả đời xuôi ngược theo sông
tắm trần truồng hai mùa mưa nắng
từ độ tôi chưa một lần về thăm
dòng đục-trong quê hương chôn sâu kỷ-niệm .


Cầm bằng tôi đi qua thời trẻ dại
em xót lòng ai đứng đợi bên đường
bước chậm qua cầu nhìn sông chảy
sóng biển bên người giây phút xa dâng .

Tình em giây phút chao lòng
mong ngày về quê cháo rau hai bữa
dưới sông con cá lội lững lơ buồn
nương vườn sớm chiều
đốt đắng cay mà nhớ .

Bốn mùa xuân hạ thu đông
xóm quê đau đáu
vây quanh em bóng dáng Tết về
chia hai trái tim còn rĩ máu
chìm nổi rồi xuân quạnh bước quanh đê .

Thôi về đâu tôi em lang bạt không nhà
quê phố giờ còn là hoài niệm
em , tôi đành dấu đời mưa nắng xiên qua
cầm tay người mà không ai đưa tiển .

Em bây giờ về đâu trên phố
mĩm nụ cười bâng-khuâng dưới những cột đèn
bổng sững sờ theo từng con đường nhỏ
chợ đã chiều tan tác lặng im .

Tôi bây giờ buồn
đem treo tình trên cao,cô đơn lạnh ngắt
mới đó mà qua rồi trăm ngàn vạn sắc
hơi thở mùa xuân
mà hai ta còn
hai trời đảo điên phiêu hốt .

Gọi em về chiều nay
mùa xuân ngoài sân vội vàng bỏ đi mất ...


Huy Uyên