Wednesday, April 24, 2013

HỮU LOAN VÀ TÔI - thơ Phan Bá Ân

Tôi không thích màu tím hoa sim
Màu tím đã làm tím đời tôi
Người chiến binh mấy người đi không trở lại
Để người vợ hiền vò võ đêm thâu
Tôi không thích Hữu Loan
Vì không chết người trai khói lửa
Mà đã giết người vợ bé bỏng tôi thương
Ngày hợp hơn tôi chưa được phép
Ba ngày cuối tuần, đám cưới xong là đi
Là thư sinh, vừa qua mười tháng quân trường
Nhận đơn vị chưa lâu
Vợ tôi, vừa rồi ghé nhà trường
Tập tểnh làm dâu bên nhà chồng xa lạ
Tám năm chăn gối, nước mắt vẫn rơi

Đêm giật mình thức giấc
Nằm nghe tiếng đạn rơi, rồi nghĩ đến
Lỡ chồng có mệnh hệ nào
Với bốn con sẽ sống ra sao?
Thời vợ tôi, nhiều người là quả phụ
Nhưng tôi người chiến binh thích chim rừng
Đã không chết
Mà vợ tôi đã bỏ tôi, những đứa con còn thơ dại
Đưa gái út chưa đầy năm
Nàng yêu tôi, tôi yêu nàng còn nhiều hơn tôi yêu tôi
Màu sim tim tím trái tim tôi
Miền Bắc về, tôi ghé thăm mộ nàng
Một bó hoa
Ba nén nhang, hình nàng trên mộ bia
Nàng mỉm cười, buồn bã nhìn tôi
Lệ rơi!

Những đêm thức giấc, nhìn hình nàng trong bóng tối
Tình yêu nàng vẫn chưa vơi
Những ngày hành quân qua những đồi hoa sim…

Phan Bá Ân