thơ Tuệ Thiền Lê Bá Bôn
Khi tôi quán
chiếu lòng mình
Hồn xuân âm
thầm nảy lộc
Nhớ đến Chúa,
trái tim thổn thức
Tự tri: con
đường ngắn nhất để trở về với Chúa
Trở về với Mùa
Xuân Vĩnh Hằng
Sự thanh tẩy
gieo bình yên trần thế
Thượng Đế trên
cao - Thượng Đế quanh đây
Chúa ra đời
trong hang đá…
Nhớ vậy thôi,
đã héo úa những đen tối tự hào
Gánh nặng tự ti
gẫy đổ
Đã ló dạng
lương tri minh triết
Và nghe giữa
biếc xanh hồn lá
Ríu rít xuân về
từ ánh sáng trời cao.
(Đường Về Minh Triết; Văn Nghệ, 2007)
Tuệ
Thiền (Lê Bá Bôn)