Khi cánh mai lụi tàn ngoài
hiên cửa Ta lại mộng mơ bước nhỏ em
về Trên lối cũ con đường 907 Bước ngọc ngà luôn ẩn hiện
cơn mê Khi con nắng bắt đầu nung
nhịp thở Đẩy xuân đi ra khỏi cảnh
sum vầy Ta hy vọng em tìm về lối
cũ Để thấy mình còn đó những
điều hay Em có về nhớ mang theo một
ít Những quan tâm, những ý niệm
tình đời Và hé mở cửa tim mình chút
nữa Cho hồn ta núp lén được thảnh
thơi Em đừng quên mang theo
hình bóng cũ Những mắt môi đốn rụng
trái tim người Chiếc răng khểnh duyên ơi…
vàng nỗi nhớ ! Tóc mây bay mời mọc hút hồn
thôi Sáng nay bỗng sương mờ
giăng kín lối Nghe lòng đường cù cựa nhớ
chân ai Cầu Phong Thới biết có còn
bắc nhịp Cho em qua nhẹ gót nét
trang đài Sương xuống thấp che khuất
tầm mong ngóng Ta ảo mờ hình bóng nẻo em
qua Trong hy vọng có cái gì
tuyệt vọng Ta ngậm ngùi…dõimắt áng mây xa Tuyền Linh