Thursday, July 16, 2020

Cuối Ngày Nhìn Lại - thơ Hùng Vĩnh Phước













Ngước mắt nhìn trời buổi tối
Thấy gì qua ánh đèn đêm
Sau những vật vờ mệt mỏi
Là mong manh của khói sương

Hình như có gì chưa đến
Chờ tôi đến mãi cuối ngày
Nhớ những cú đau đời giáng
Tôi ngồi như cỏ như cây

Cỏ cây có khi cũng khóc
Héo khô cằn cỗi vì đời
Mai kia đường dài đơn độc
Bóng sầu đổ xuống hai vai

Thiên hạ đua nhau hí hả
Vẽ vời tự họa dung nhan
Còn tôi nhận điều xấu xí
Buồn vui cùng với phai tàn

Tôi như con đò lạc bến
Tháng năm trôi giữa biển đời
Buồn buồn thắp lên ngọn nến
Bập bùng tâm sự đầy vơi…

Hùng Vĩnh Phước
July 15, 2020