Tuesday, March 3, 2020

Tháng 2, 29 - thơ Hùng Vĩnh Phước











Cứ mỗi bốn năm có một lần
Tháng 2 ngày hai mươi chín
Tôi dư được một ngày
Để đi tới đi lui

Thế giới bao la lạc một mình tôi
Giữa bốn bề náo động
Tôi muốn yên
Một mình
Trầm lặng giữa hư vô

Buổi sáng buổi chiều ngất ngất ngơ ngơ
Đi tới đi lui một ngày qua rất lẹ
Tháng 2 hai mươi chín ngày có thể
Tôi để ngày này tôi ghét riêng tôi.

Hùng Vĩnh Phước
Feb. 29, 2020