Wednesday, March 4, 2020

Bốn Hai Năm Gặp Lại - thơ Hạ Thái
-Tặng Dư Mỹ - họa nguyên vận bài "Rót Chén Tình Xa"

Dư Mỹ
Hạ Thái

Bốn hai năm gặp nơi viễn xứ
Ướt viền mi nhắc lại chuyện xưa
Đêm Thượng Đức dốc lên thăm thẳm
Chiều Quế Sơn đường kín giăng mưa.



Chén rượu nhếch hề... đời đen bạc
Sợi tơ mềm bay nhẹ trong sương
Khuya huyền ảo tân quân ra trận
Chào vũ trường đình phảng phất hương ...

Mùa đỏ lửa khắp ngoài chiến tuyến
Giọng cao hô cất giữa sa trường
Tay nào ghìm siết vào cò súng
Tai nào nghe nhạc trổi muôn phương...

Tiếng pháo dập tung bồi khí phách
Hỏa châu treo lững thửng trêu hồn
Nhạc Dạ Lan vọng âm thị tứ
Hồ như còn vai tựa môi hôn !

Là như thể khuây khoa đời sống
Để về sau vướng cảnh lưu đày
Vẫn hiên ngang không hề bi lụy
Xem như mình cánh hạc cao bay!

Buổi tái ngộ nâng ly dốc cạn
Cạn đáy ly càng nặng trĩu tình
Bạn chiến hào như hình với bóng
Vỗ vai chừ nhận biết còn danh*..!!!
Hạ Thái
Feb/26/2020
* danh: hiểu là tên, nói rõ ra là hai dứa chưa chết. vẫn sống nhăn răng...

RÓT CHÉN TÌNH XA
Tặng Hạ Thái
Mời nhau chén rượu tình xa xứ
Nhớ lại bạn bè chinh chiến xưa
Có đứa thây phơi trên núi thẳm
Có thằng tan xác giữa đêm mưa .
Mời nhau chén rượu thời khinh bạc
Ngạo nghễ phơi mình giữa gió sương
Tuổi trẻ lao thân vào chiến trận
Quên đời . Vai gánh nặng quê hương .
Chén nhớ uống mừng sau trận tuyến
Chinh y tơi tả bụi sa trường
Cành hoa rừng cắm trên đầu súng
Dành để tặng người gái hậu phương .
Uống chén nhớ một thời phá phách
Đạn bom tha mấy đứa cô hồn
Xong chiến trận trở về phố thị
Ướp rượu nồng lên nụ môi hôn .
Thêm một chén mừng nhau vẫn sống
Qua bao năm khổ nhục tù đày
Cất tiếng hát giữa vòng tục lụy
Cõi đời này gió thoảng mây bay
Rót chén cuối ta cùng nốc cạn
Ngâm câu thơ gửi chút tâm tình
Đời ta sắp hoàng hôn phủ bóng
Nghĩ làm gì một chút phù danh.

Dư Mỹ