Khi ngón phím lượn lờ lên cung bậc
Là khi tình trầm ẩn nhịp rơi rơi
Em có biết thời khắc nầy ta nhớ?
Ai bên ta tri âm những rụng rời…!?
Ta lẻ loi lời vô ngôn âm sắc
Giá có em đồng cảm chuỗi thanh âm
Vui biết mấy…hạnh phúc ta biết mấy…!
Dù phím tơ đang cung bậc
khóc thầm
Mưa
sa mãi mười ngón gầy lướt phím
Thanh
âm buồn tan loãng vào hư không
Giữa
tịch nhiên, ước gì em xuất hiện
Hứng
giùm ta giọt trầm lắng hoàng hôn
Em vẫn
đó, ta vẫn đây, nghìn trùng cách
Biết
bao giờ hòa quyện khúc tương giao!
Rưng
rức mãi tơ chùng đàn phím lạc
Ôi, cớ sao nước mắt cứ dâng trào…!
Tuyền Linh
01.12.19