Tuesday, October 29, 2019

Thơ Xướng Họa - Đặng Đức Bích 
                             & nhiều tác giả








SÀI GÒN
HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG

Trải bao thế kỷ vẫn Sài Gòn
Hòn ngọc khoe màu với nước non
Đã trót nhuộm chàm vườn trẻ thắm
Lại còn bôi nhọ bức tranh son
Mị dân đổi chủ không thành có
Dối trá thay ngôi mất lại còn
Thành phố trả về cho xứ sở
Trải bao thế kỷ vẫn Sài Gòn.

Triều Phong Đặng Đức Bích

Bài Họa
(Sắp theo thứ tự thời gian nhận bài) 

         Bài Họa 1

         KHÔNG AI
                   THAY ĐƯỢC HAI CHỮ SÀIGÒN

                      Tôi yêu, tôi nhớ lắm Sài Gòn
                   Lừng lẫy địa danh của nước non
                   Hòn ngọc Viễn Đông giàu mật mỡ
                     Thủ Đô Nam Việt rực vàng son
                    Mưu mô bôi, xoá _ đâu nào mất
                    Kế sách hủy, tiêu _  vẫn mãi còn
                     Ấm áp trong lòng người viễn xứ
                      Mỗi khi nhắc đến chữ Sài Gòn
                        
                       Nguyễn trọng Khiêm 

            Bài Họa 2

            NHỚ SÀI GÒN

                  Trong tim tôi mãi nhớ Sài Gòn
                  Hòn ngọc Viễn Đông với nước non
                Tà áo Gia Long, lòng chợt mát
                Sân trường Đại học, gót chân son
                Nam Kỳ khởi nghĩa: tiêu tan tất
                 Công lý, tự do: cũng chẳng còn
                  Cường bạo, Chí nhân Trời thưởng phạt
                Trong tim tôi mãi nhớ Sài Gòn

             Thái Gia 

               Bài Họa 3
 
               SÀI GÒN THÂN THƯƠNG

                 Thân thương hai tiếng gọi Sài Gòn
                 Số phận thăng trầm với nước non
                  Tiên tổ dày công gây dựng được
                   Cháu con gắng sức điểm tô son
                   Nam quan đổi chủ kêu không mất
                   Hải đảo thay tên hỏi có còn?
                   Danh tánh sơn hà dần xóa bỏ,
                    Thân thương hai tiếng gọi Sài Gòn

                         Ngô Đình Phùng 

                 Bài Họa 4

                      SÀI GÒN MUÔN THUỞ

                       Muôn đời mãi mãi gọi Sài Gòn,
                       Thế cuộc xoay chiều vận nước non.
                        Thành phố vang danh nơi lịch lãm,
                        Viễn đông nổi tiếng chốn vàng son.
                          Ông cha thuở trước công gầy dựng,
                          Cháu chắc đời sau quyết sống còn.
                         Chuyển chủ thay tên đen đổi trắng,
                         Muôn đời mãi mãi gọi Sài Gòn.

                       Nguyên Vũ 

Bài Họa 5

          SÀI GÒN MÃI TRONG TA

         Gẫm càng luyến nhớ cảnh Sài Gòn
            Từ thuở gắn liền với nước non
            Thế cuộc đổi thay, không mất biệt
             Địa danh ghi khắc, mãi vàng son
             Vững tin quê Mẹ, đang hồi phục
             Nhất quyết Thủ đô, vẫn sống còn
             Phiên bạc đâu phai tình cố quận
             Trong ta ôm ấp mãi Sài Gòn

           Huyền Vũ  

Bài Họa 6

CHUYẾN ĐI LẶNG LẼ

 Chuyến đi lặng lẽ giữa Sài Gòn
  Hổ với gia đình, thẹn nước non
   Bước tới, đau lòng người vận bĩ
   Trông vời, ứa lệ kẻ lòng son
    Đã thề chối bỏ đời u tối
    Là quyết xem khinh chuyện mất còn
      Năm tháng nhạt nhòa, tôi vẫn nhớ
     Chuyến đi lặng lẽ giữa Sài Gòn

       Nguyễn Công Hoàng 

Bài Họa 7

NGÀY XƯA BẾN NGHÉ
NAY SÀI GÒN

 Ngày xưa Bến Nghé, nay Sài Gòn
Ai đã nghe chăng tiếng nỉ non
Tùng, Cúc thời nào khoe sắc thắm
Mai, Lan thuở ấy động lòng son
Đổi tên mặc kệ, dân đâu có
Thay chữ ô hay, nghĩa vẫn còn
Trả lại phồn vinh cho nước Sở                
Ngày xưa Bến Nghé, nay Sài Gòn

   Nguyễn Thế Giác 

Bài Họa 8

 SÀI GÒN CÒN MÃI

 Chiều xuân đất khách nhớ Sài Gòn
Biểu tượng kiêu hùng của nước non
Quê Mẹ triền miên cơn khói lửa
Thân trai vẹn giữ tấm lòng son
Vời trông hào kiệt như sao sớm
Thương cảm dân gian nỗi mất còn
Vận nước hanh thông thời thế đổi
Trăm ngàn năm vẫn gọi Sài Gòn

Bùi Phong Khê
 
Bài Họa 9

SÀI GÒN

Miền Nam đẹp nhất ở Sài Gòn
Thành phố Thủ Đô rạng nước non
Do bởi thay tên toàn sắc đỏ
Tại vì đổi chữ hết vàng son
Tự do kiếm mãi không đâu có
Công lý tìm hoài chẳng chút còn
Trả lại nguyên xưa cho đúng nghĩa
Mai sau con cháu nhớ Sài Gòn

  Lê Nguyễn 

Bài Họa 10

SÀI GÒN TRONG TA

Xuân tha hương chợt nhớ Sài Gòn
Dậu cúc, cành mai, hoa cỏ non
Hòn Ngọc sáng ngời nhiều thế hệ
Viễn Đông vàng chói tựa hoa son
Thủ Đô một thuở niềm hy vọng
Đất Việt ngàn năm tiếng vẫn còn
Hồn nước linh thiêng, nguyền đổi chủ!
Mai ta về lại chốn Sài Gòn

Cù Hoà Phong 

Bài Họa 11

 HÒN NGỌC SÀI GÒN

Viễn Đông hòn ngọc vẫn Sài Gòn
Khoe sắc đua màu giữa núi non
Rạng rỡ Năm Châu dung mạo quí
Chói ngời Đại Á nết tình son
Trải bao năm tháng an bình vững
Suốt bấy thời gian phẩm cách còn
Đổi mặt thay tên trò dối giả
Viễn Đông hòn ngọc vẫn Sài Gòn

Kiều Lam Nguyễn Công Luận 

Bài Họa 12

SÀI GÒN

Miền Nam đẹp nhất ở Sài Gòn
Thành phố Thủ Đô rạng nước non
Do bởi thay tên toàn sắc đỏ
Tại vì đổi chữ hết vàng son
Tự do kiếm mãi không đâu có
Công lý tìm hoài chẳng chút còn
Trả lại nguyên xưa cho đúng nghĩa
Mai sau con cháu nhớ Sài gòn

Nguyễn Diêu 
  
 Bài Họa 13
  SÀI GÒN VẪN ĐÓ

 Thay đi đổi lại cũng Sài Gòn
   Hảnh diện giữa trời với nước non
  Thế kỷ có hơn gìn tiết tháo
   Trăm năm dư lẻ giữ vàng son
    Minh châu đất Việt luôn ngời sáng
     Hòn ngọc Viễn đông mãi sống còn
      Dẫu có trời long hay đất lở
      Thủ đô yêu dấu vẫn Sài Gòn

           Nhất Dạ 

Bài Họa 14 
           
SÀI GÒN MUÔN THUỞ   

Không khôn mới xóa chữ Sài Gòn
Tên đẹp lòng người, hợp nước non
Hòn Ngọc không còn tên luyến mến
Thành Đô mất hẳn chữ vàng son
Tên xưa hiện tại dù đang mất
Chữ cũ tương lai sẽ mãi còn
Hãy trả tên về cho đất nước
Không khôn mới xóa chữ Sài Gòn

Hữu   

Bài  Họa 15

NHỚ VỀ SÀI GÒN

Thủ đô Nam Việt ở Sài Gòn
Muôn thuở vang rền khắp nước non
Hòn ngọc viễn đông luôn sáng giá
Danh lam thắng cảnh mãi tô son
Đô thành phát triển giàu thêm có
Làng xóm phồn vinh mất vẫn còn
Dân chúng ngậm ngùi khi cưỡng chiếm
Thủ đô Nam Việt ở Sài Gòn

Mỹ Vân 

Bai Hoa 16

NHỚ SÀI GÒN

Bao năm xa cách nhớ Sài Gòn
Lưu lạc quê người lúc trẻ son
Trở lại nhà xưa đường phố cũ
Quay đầu hồi tưởng tháng ngày son
Tự Do thời ấy vui chân bước
Công Lý giờ đây đã chẳng còn
Đất mẹ thênh thang lòng lạc lõng
Bao năm xa cách nhớ Sài Gòn

Chu Hà