Bên góc phố ta nghe hồn trẻ
lại
Chút hương tình pha vị đắng
cà phê
Gió ru khẽ nồng nàn chút si
mê
Có môi thắm long lanh màu mắt
liễu
Lá vẫn gió đong đưa đàn muôn
điệu
Sài Gòn đêm nhẹ thoảng chút
thương yêu
Bao ước mơ…và trăn trở muôn
điều
Những chân tình lòng ta còn
chưa ngỏ
Góc quán đêm ánh đèn giăng mờ
tỏ
Nghe nỗi niềm…che khuất mộng
trăm năm
Ôm suy tư về thao thức âm
thầm
Cho vấn vương nửa hồn thơ
sướt mướt
Ta yêu em vẫn chỉ là mơ ước…
Gối canh sầu nghe vàng lá thu
rơi
Em vẫn thế, hồn nhiên mắt xa
vời
Ta đắm đuối rơi vào đêm sâu
thẳm.
Nhật Quang