Sunday, February 3, 2019

Mong Manh - thơ Nguyên Lạc










Tôi ôm khoảnh khắc cuộc đời
Tôi ôm ký ức một thời ngây thơ!
.
Chạm tôi. cơn bấc đầu mùa!
Chạm tôi. ngơ ngẩn chuyến phà đầu đông!
Ngậm ngùi. một nỗi mênh mông
Buồn theo gió lộng. cay dòng phù sa!
.
Giữ riêng tôi. nỗi đợi chờ
Giữ riêng người. vị phôi pha môi nào!
.
Xuân về người có xôn xao?
Thấy tôi. ký ức. nỗi nao quê nhà!
Một thời thương nhớ. mù sa
Xin riêng giữ lại...
Dù là mong manh!
.
Nguyên Lạc