Thursday, February 21, 2019

Ba Mươi Tết - thơ Tuyền Linh










Tôi đi dưới trời 30 tết 
ngổn ngang trong đầu đủ thứ buồn, vui 
Tôi vào trong chợ Vũng Liêm để thấy lại tôi 
hơn 6 năm trải dài cuộc sống 
Tôi nhìn phiên chơ 30 tết bày bán đồ tràn ngập 
hối hả, lấn chen, mời mọc, trao hàng… 
Tôi liên tưởng đến tôi những năm tháng đi hoang 
kiếm sống bằng những ký âm cung bậc 

Cần câu cơm của tôi là một cây đàn cà gật 
đã cũ mèm nên đôi lúc “ba gai“ 
Tôi vật lộn với đàn để so lại phím dây 
Do, re, mi, fa… sao cho chuẩn xác 
Tôi vận dụng chất xám theo từng nốt nhạc 
để cho vừa lòng tôi và ưng ý khách hàng 
Nhạc nhẹ trữ tình, nhạc sến, bolero 
loại nhạc nào tôi cũng phải phổ hết 
Khách hàng của tôi là những Nhà Thơ, khó có, dễ có 
nên nhận đồng tiền đôi lúc cũng toát mồ hôi 
Tôi tự hỏi tôi 
 có nên áp dụng cuộc chơi theo cách nầy không? 
Cách mà chợ đang bày bán 
được giá bán, không được giá cũng bán 
miễn sao có đồng lời là được 
để bịt miệng cơm, áo, gạo, tiền đang chèo réo dài hơi 
Ở đây không có bản ngã nhưng có bản năng 
Ôi, âm nhạc của tôi cái nào phải chọn!? 

Tôi rời chợ về nhà, cõng trên lưng nỗi thất vọng 
Nhìn lên trời, muốn hỏi phải làm sao? 
Đáp số chưa ra, thì bao tử đã gào 
Tôi quýnh quíu…ôm vội đàn, gảy do,sol, re, mi 

Chiều nay phải giao hàng 
Tôi không được quyền suy nghĩ?

Nhưng không, dù đói, tôi vẫn cứ là Tôi

Tuyền Linh 
30 Mậu Tuất