Trời bây giờ đang còn là
thu
Nên lòng ta vẫn cứ sương
mù
Mây xám đầy trời che hết
lối
Lối nào về lại xóm làng
xưa?
Xóm làng còn đó mà như mất
Người nhìn người, ngơ
ngác nhìn nhau
Không hiểu hay là không
muốn hiểu
Ruộng tan vườn nát bởi vì
đâu!
Thương quá dòng sông trôi
trước mặt
Vẫn oằn đau chở những buồn
thương
Quê mình mà cứ như quê giặc
Cờ đỏ điên cuồng... đỏ
tai ương
Trời cuối mùa thu cây cỏ
khóc
Đau lòng khi nghĩ đến quê
hương
Lắm kẻ đành tâm ôm chân
giặc
Để đất trời phủ một màu
tang!
Hùng Vĩnh Phước